Tháng mười một Australia đang vào cuối mùa Xuân ,khí hậu vẫn còn tuyệt vời lắm ,sáng sớm trời hơi se lạnh nhưng trưa đến nắng ấm nhẹ nhàng ,bầu trời quang đãng ,cây cối dưới ánh nắng thêm nhiều sức sống chim hót rộn ràng…mình thích nhất mùa xuân trên xứ sở kangaroo này , mọi loài hoa chen chúc đua nhau khoe sắc,chỗ nào cũng có hoa …có điều nhiều hoa nên phấn hoa cũng nhiều , làm mình bị dị ứng phấn hoa ,năm nào cũng vậy sáng sớm là mình phải uống liền một viên Telfast nếu không cả ngày hắt hơi sổ mũi đến mềm người ….nhưng mình vẫn thích hoa ,hoa cỏ gần cuối mùa mà vẫn còn xanh biếc lắm,mình thích nhất là hoa phượng tím ở hai bên đường nắng ấm làm hoa rực rỡ ,tím lịm cả một con đường ,nói đến hoa phượng mọi người thường nghĩ ngay đến màu đỏ thắm của phượng vỹ ở quê nhà gắn liền với tuổi học trò….”mỗi năm đến hè lòng man mác buồn…”nhưng chỗ mình ở hầu như mọi con đường quanh thành phố đều có phượng tím , phượng tím nở vào mùa xuân đến…. tận gần cuối mùa mới hết… nhà mình ở một góc vườn cây phượng tím không lớn lắm nhưng mỗi lần phượng nở mình thích ngắm hoa lúc rực rỡ dưới nắng Xuân và hoa khi rụng xuống đất phủ kín cả một vùng tím ngan ngát , thích hoa nhưng mình không thích những cành lá như những cái căm xe rụng xuống nằm xen lẫn với cánh hoa và chui cả vào những chậu hoa chung quanh làm mình phải đi nhặt từng cái bỏ đi.Mỗi lần hoa nở mình thường ngồi dưới bóng mát của tàn cây nhâm nhi ly cà phê và gom những cánh hoa lại góc vườn khi ấy những cái “căm xe “kia đáng ghét lắm.
Mình nhớ hồi Ba còn ở Bệnh viện ngày nào mình cũng lái xe đi dọc con đường dẫn đến Bệnh viện đầy cây Phượng tím để đến thăm nay. Ba không còn nhưng mỗi lần đi ngang qua con đường ấy mình lại nhớ đến Ba như đang đến thăm ông ngày nào.